✨Tiếng Người Trong Văn (Hồi Ức Văn Chương)

Cuốn sách này có thể xem là một tiểu hồi ký của cố nhà văn Nguyễn Xuân Khánh, tác giả của những tác phẩm nổi tiếng vào bậc nhất của văn học hiện đại Việt Nam như bộ ba đồ sộ Hồ Quý Ly, Mẫu Thượng ngàn...

mua sản phẩm tại Shopee Mua tại Shopeemua sản phẩm tại TikiMua tại Tikimua sản phẩm tại LazadaMua tại Lazadamua sản phẩm tại TiktokMua tại Tiktok
Tiếng Người Trong Văn (Hồi Ức Văn Chương)Tiếng Người Trong Văn (Hồi Ức Văn Chương)

Cuốn sách này có thể xem là một tiểu hồi ký của cố nhà văn Nguyễn Xuân Khánh, tác giả của những tác phẩm nổi tiếng vào bậc nhất của văn học hiện đại Việt Nam như bộ ba đồ sộ Hồ Quý Ly, Mẫu Thượng ngàn, Đội gạo lên chùa; tiểu thuyết Miền hoang tưởng, Chuyện ngõ nghèo. Trong sách ẩn chứa những gì mà lúc sinh thời, từ chục năm trở lại đây, nhà văn đã chỉ cười hiền im lặng trước lời gặng in từ nhà xuất bản thân thuộc?

Ở Tiếng người trong văn, những câu chuyện được kể không còn chỉ là chuyện của những người thân, người bạn văn mà còn là câu chuyện cuộc đời của chính tác giả. Ấy là chuyện thời thơ ấu, ký ức về người mẹ thân yêu và những người thân thiết có ảnh hưởng rất lớn tới đời văn của tác giả. Ấy là kỉ niệm với những đồng nghiệp tên tuổi như Tô Hoài, Vũ Bằng, Trần Dần, Lê Bầu, Dương Tường, Châu Diê mà giờ đây phần lớn họ đã là người thiên cổ. Những câu chuyện lần đầu được kể, như chuyện cuốn sách đầu tiên (tiểu thuyết Rạng đông) đã bị thất lạc, khó có thể là cuốn “độc đáo” nhưng kỉ niệm về nó “tươi roi rói”, chuyện cuốn Làng nghèo viết ở Trại sáng tác Thanh Liệt cũng chỉ “trung bình thôi”, giờ không nên in. Và nhất là “chuyến phiêu lưu” li kỳ của bản thảo Trư cuồng, mà sau này có người cho rằng để xuất bản được cũng thật là một kỳ tí Qua những lát cắt đó, với quãng thời gian từ lúc tác giả Nguyễn Xuân Khánh chỉ mới là thiếu niên vô tư và nhiệt huyết, yêu thi ca và cách mạng, đến lúc thành lão nhà văn ở đầu thế ký 21, người đọc sẽ nhận ra chuyện riêng mà cũng là chuyện chung của cả đất nước trong một thời đoạn lịch sử trải từ chiến tranh vắt qua Đổi mới. Những éo le thời cuộc, những gian khổ nghề cầm bút, những trăn trở làm người và xây đời… của một trí thức đích thực, của một nhà văn lớn được chia sẻ giản dị, gọi đúng tên trong cuốn sách này. Một con người, cả đời mang “tấm lòng trong” và trí tuệ sáng, làm ngời lên “Tiếng người trong văn”.

Đời văn Nguyễn Xuân Khánh không hề đơn giản, nên để ông tự nói lên được những điều sâu kín đó không phải dễ dàng. Đến tận bây giờ, sau khi khởi bút trên dưới chục năm, từ những bài viết lẻ cấu trúc lại, cuốn sách này mới có cơ hội ra mắt bạn đọc. Những điều “nhạy cảm” được kể lại chân thực nhất, với giọng kể của một người văn đã trải hơn nửa thế kỷ say mê viết lách, phải trả giá bằng máu và nước mắt của mình cho tác phẩm.

Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam trân trọng giới thiệu cuốn sách này tới bạn đọc, với lòng tri ân sâu nặng cố nhà văn đã tin tưởng giao phó tác phẩm của mình thủy chung với một nhà xuất bản duy nhất. Các tác phẩm lớn của Nguyễn Xuân Khánh đã đồng hành cùng Nhà xuất bản trong mấy chục năm qua, với bao vinh quang cay đắng. Đến nay, bộ ba tiểu thuyết đồ sộ của ông vẫn đều đặn tái bản, được bạn đọc yêu thích và trân trọng, khẳng định sức sống trường tồn của những tác phẩm văn chương đích thực, sự đồng vọng nhiều thế hệ với các trước tác đó, trong bước đường gìn giữ và tôn tạo những giá trị nhân văn vĩ đại. Tiếng người trong văn có thể xem là cái nhìn ngoái lại lần cuối của cố nhà văn, và gửi một nụ cười đôn hậu để ông thanh thản trở về cõi người hiền thênh thang mây trắng.

Cùng xuất bản: Nguyễn Xuân Khánh – Một nụ cười mỉm, một nghiệp văn xuôi (Chân dung và tác phẩm Nguyễn Xuân Khánh dưới mắt bạn bè và các nhà nghiên cứu văn học đương thời)

Tác giả: Nhà văn Nguyễn Xuân Khánh (1933-2021)

Ông sinh tại làng Cổ Nhuế, Hà Nội. Ông đỗ Tú tài Toán, học Đại học Y khoa Hà Nội cho đến hết năm 1952 thì ra vùng tự do tham gia bộ đội. Trong khoảng mười năm, ông ở một đơn vị pháo binh, rồi dạy văn hoá tại Trường Sĩ quan Lục quân trước khi chuyển về làm việc tại tạp chí Văn nghệ Quân đội. Từ 1966, ông là phóng viên báo Thiếu niên Tiền phong trước khi về hưu non vào năm 1973.

Tác phẩm chính:

  • Rừng sâu (tập truyện ngắn, 1963)
  • Miền hoang tưởng (tiểu thuyết, 1990)
  • Hồ Quý Ly (tiểu thuyết, 2000)
  • Hai đứa trẻ và con chó Mèo xóm núi (tập truyện ngắn, 2002)
  • Mưa quê (tập truyện ngắn, 2003)
  • Mẫu Thượng ngàn (tiểu thuyết, 2005)
  • Đội gạo lên chùa (tiểu thuyết, 2011)
  • Chuyện ngõ nghèo (tiểu thuyết, 2016)
  • “Rừng sâu” và những truyện ngắn khác (tập truyện ngắn, 2020) Ngoài ra ông còn là dịch giả của nhiều tác phẩm nổi tiếng.

Giải thưởng

  • Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật, 2017.
  • Giải thưởng Thành tựu văn học trọn đời của Hội Nhà văn Hà Nội, 2018.
  • Giải thưởng cuộc thi tiểu thuyết của Hội Nhà văn Việt Nam 1998 - 2000 với tiểu thuyết Hồ Quý Ly.
  • Giải thưởng của Hội Nhà văn Hà Nội 2001 với tiểu thuyết Hồ Quý Ly.
  • Giải thưởng Thăng Long của UBND TP, Hà Nội 2002 với tiểu thuyết Hồ Quý Ly.
  • Giải thưởng của Hội Nhà văn Hà Nội 2006 với tiểu thuyết Mẫu thượng ngàn.

Một số trích đoạn hay:

“Thời xưa, khi người đàn bà góa chồng, là lập tức bên nhà chồng người ta ùa ngay vào xâu xé, chèn ép. Người ta viện ra bao nhiêu cớ để đàn áp người đàn bà. Chị ta mới ba mươi tuổi. Đầu còn xanh, tuổi còn trẻ, liệu có đứng vững nổi không, hay là dăm năm nữa thôi cỏ mộ chồng chưa xanh đã lăm le đi bước nữa. Phải sít sao theo dõi chị ta. Cần thì bắt ngay thằng bé về, không chừng mất cả của, mất cả người với chị ta. Rồi văn tự đất nhà ai giữ, cái ấy cũng phải để mắt. Nó lú nhưng chú nó khôn. Gia đình nhà chị ta cũng khối tay thầy dùi nhiều mưu mẹo.

Mẹ tôi bị bên nội o ép. Về sau khi lớn lên tôi biết rõ mọi việc. Còn dạo ấy, tuy tôi mới lên sáu nhưng tôi vẫn cảm nhận được nỗi buồn khổ lo âu của mẹ. Cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ được cái đêm trước ngày mẹ tôi mang tôi ra Kẻ Chợ. Đêm ấy, mẹ tôi bày hoa quả trên cái mâm đồng, rồi đặt cái mâm lên cao, trên đầu tường hoa, trên cái bể. Cái đèn dầu hỏa cháy liu diu. Ba nén hương cắm vào bát gạo lập lòe tỏa khói. Còn mẹ tôi xõa tóc, cầm con dao phay múa trước mâm cúng. Mẹ tôi lẩm bẩm cầu khấn gì, tôi không biết được. Nhưng chắc chắn cái đêm người đàn bà cô đơn trước khi dấn thân vào đời để một mình nuôi đứa con côi cút, mẹ tôi đã nuốt nước mắt vào trong tâm khảm. Chắc chắn bà biết đời mình từ bấy giờ sẽ vô cùng khó khăn. Và bà đã hạ quyết tâm mình sẽ nuôi nấng cho bằng được để đứa con khôn lớn thành người.

Hình ảnh người đàn bà cầm con dao múa trước mâm cúng nghi ngút khói hương đã nhiều lần ám ảnh giấc ngủ của tôi. Song, chưa lần nào tôi viết ra giấy. Tuy nhiên, cái tinh thần quyết tâm của bà thì đã thấm vào tâm hồn tôi rồi. Đời tôi lắm lúc chua cay thất bại, tôi thường nhớ đến cái mâm đồng trên đầu tường hoa và hình ảnh của mẹ tôi đêm ấy. Và tôi lại tự nhủ lòng. Không được nản chí. Không thể chịu thua. Nào hãy cố lên.”

(Trích Anh Thân)

“Nhờ có sự tiếp xúc ấy, hay là do một kích thích tưởng tượng nào đó mà chính vào thời gian ấy, một mơ ước thầm kín của tôi từ thời thơ ấu bỗng trỗi dậy. Đó là mơ ước viết văn. Thuở nhỏ, tôi là chú bé ham đọc sách. Tôi có thể suốt ngày chúi đầu vào cuốn sách và tôi cũng có thể hàng tiếng đồng hồ mơ màng tưởng tượng những chuyến phiêu diêu đâu đâu. Tôi đọc rất nhiều sách và tôi tưởng tượng. Lắm lúc tôi thấy những tưởng tượng của tôi cũng hay chẳng kém gì những điều người ta viết trong sách. Chỉ có điều, tôi chưa viết được những điều tưởng tượng của tôi ra giấy mà thôi. Và chính lúc này, chính lúc tôi làm thầy giáo ở Trường Lục quân thì tôi bắt đầu viết văn. Thật kỳ lạ. Lục quân là một trại lính, nhịp sống ở đây là tiếng kèn. Sáng thì kèn báo thức, rồi kèn thể dục, kèn đi ăn cơm, kèn từ lúc bắt đầu sinh hoạt một ngày cho đến lúc chui vào màn đi ngủ. Tôi thật không ngờ những hứng thú đi vào nghề văn của tôi lại bắt đầu từ một trại lính, từ một nơi mà hoạt động của con người nhất nhất tuân theo những điệu kèn.”

(Trích Trại sáng tác Thanh Liệt)

“Dạo ấy tôi dạy môn văn cho học sinh. Tôi dạy bài Trái tim Danko của Maksim Gorky. Danko trong bóng tối, đã móc trái tim mình ra làm ngọn đuốc. Trái tim cháy rừng rực đem ánh sáng cho đoàn người đi trong bóng đêm. Thật là một hình ảnh lãng mạn. Đám học trò của tôi rất thích. Họ vỗ tay rào rào. Hôm ấy anh Huệ trong ban cán sự của khoa đi theo dõi, đến dự lớp. Khi giảng tôi hay dùng phép liên tưởng. Tôi liên tưởng đến một câu nói của đức Phật trong Kinh Pháp Cú: “Được sinh ra làm người thật là một sự hi hữu. Chớ nên để lỡ mất cơ hội này”. Vậy, được sinh làm người thật là một hạnh phúc vô song ở thế gian này. Cho nên không thể sống phí sống hoài. Tức là ta phải sống thật đẹp trong thế gian. Tức là sống là trong sạch, là trí tuệ, là từ bi trong cõi đời khốn khổ này. Con người là một chúng sinh huyền bí có nhiều tiềm năng phi thường. Tiềm năng ấy ngủ ngầm trong mỗi con ngườ ”

(Trích Trại sáng tác Thanh Liệt)

“Thật quả, tôi viết sách này (Trư cuồng) với nhiều tâm huyết. Viết nó đã là một cố gắng, bởi vì như tôi đã nói hoàn cảnh của tôi lúc đó rất khó khăn. Ăn không đủ lại còn viết sách. Mà viết sách trong hoàn cảnh bị cấm đoán truy đuổi. Cuốn sách, hay hay dở còn tùy người đọc, nhưng chắc chắn nó mang đậm chất sống thực của tôi lúc ấy. Tôi vẫn tin mỗi cuốn sách ra đời đều mang dấu vết của cái thời mà nhà văn viết. Cuốn sách này, vẫn nội dung ấy, nếu viết ở thời gian khác, nó sẽ hoàn toàn khác. Thôi thì cuốn sách này, dù hay dù dở, nó vẫn ghi lại được cái hơi thở đặc biệt của tôi ở thời gian tôi sống. Tôi không muốn nói đến thứ phản ánh luận muốn phản ánh thời đại, tôi chỉ muốn nói đến, nói lên cái tâm lý, cái tâm thế của nhà văn ở thời gian ấy mà thôi. Một cuốn sách chỉ là một nỗi băn khoăn day dứt của nhà văn trước cuộc đời. Nó cũng là tiếng cười tiếng khóc của tác giả. Nếu nó gây xúc cảm cho người đọc thì đó là hạnh phúc của tác giả. Nếu nó tác động được lâu dài hơn thì đó là niềm mơ ước rất khó thực hiện…”

(Trích Những con người hào hiệp)

“Tôi viết gần hai năm 1981 - 1982 mới xong. Sở dĩ lâu như thế vì lúc này khá gay go về kinh tế, tôi còn bận kiếm ăn để nuôi mẹ già và bốn đứa con trai đang tuổi lớn. Tôi không muốn đứa con nào bị bỏ học.

Ở cơ quan, vì mắc tội về tư tưởng nên tôi không bao giờ được tăng lương và bị cấm viết báo viết sách. Cái sự cấm này làm tôi lắm lúc buồn phiền. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi chẳng thấy phiền lòng nữa. Vì tôi thấy đó là lẽ dĩ nhiên. Trong các nước xã hội chủ nghĩa, nước nào chả thế, viết một cách tự do là điều cấm kỵ. Vậy nếu là điều bất khả kháng thì ta buồn phiền với nó làm gì.

Tuy nhiên, con người là một sinh vật tự do. Người ta cấm viết để sách không được in ra, chứ ai cấm khi sách không in. Viết để mà viết. Viết để biểu hiện cái mình nghĩ. Sự nghĩ thì chắc không ai cấm nổi. Tôi nghĩ, tức là tôi tồn tại. Chỉ có khi hết sự tồn tại mới hết sự nghĩ. Và khi đó mới thực sự hết sự viết. Vậy thì tôi sẽ viết. Viết để biểu hiện sự tồn tại. Viết không in, viết cho tôi xem, cho các bạn tôi xem. Chẳng ai có thể cấm tôi làm điều ấy. Cái tự do bên ngoài cũng quan trọng, nhưng cái tự do bên trong mới là điều quan trọng hơn. Viết không cần in có khi lại có cái hay. Bởi vì người viết không bị câu thúc. Hắn hoàn toàn tự bộc lộ lòng mình. Hắn hoàn toàn tự do.”

(Trích Những con người hào hiệp)

“Câu chuyện khiêng ghế đá ấy không hiểu sao đến tai anh Nguyễn Đình Thi. Có bận gặp chúng tôi anh bảo:

  • Các cậu cũng có cái tốt, nhưng chuyện khiêng ghế đá ấy không ổn. Hành động tưởng như đùa nghịch ấy mang màu sắc như sự bế tắc. Tại sao lại bế tắc. Cuộc đời này chẳng thấy đẹp sao, chẳng đáng ngợi ca sao.

Tôi và Toàn chỉ im lặng và cười. Anh Thi vốn thế. Lúc nào anh cũng nhiệt tình, bừng bừng lửa cháy. Điều anh nhận xét là cái tốt ở chúng tôi. Đó là việc chúng tôi tán thành một luận điểm của anh. Khoảng đầu những năm 60, anh Thi nói:

  • Tại sao các nhà văn lại cứ phải sống như các công chức, họ sống mòn mỏi đi vì cuộc đời bàn giấy tẻ ngắt. Các cậu còn rất trẻ. Các cậu phải khác đi chứ. Tại sao nhà văn không thể là những người lao động thực sự, kiếm sống bằng chính những giọt mồ hôi của mình. Hãy lăn vào cuộc sống, hãy vui buồn cùng cuộc sống. Hãy chắt lọc từ đó ra cái nhụy của cuộc đời. Chỉ từ cuộc sống thực, văn học mới có thể hay được. Dù cho văn học theo khuynh hướng hiện đại, thì gốc của nó cũng phải xuất phát từ hiện thực.”

(Trích Tiếng người)

“Tôi nhớ có đọc một đoạn hồi ký nào đó của Tô Hoài, nói việc ông mời Nguyễn Tuân và Kim Lân về cánh đồng làng xem bắt chuột, săn chuột. Ông nói cụ Tuân chỉ xem chứ không dám ăn thịt chuột. Riêng tôi, tôi về Cổ Nhuế làng tôi, và đã đi săn chuột rất nhiều lần. Ở Noi, tôi có người hàng xóm là ông Phượng thợ mộc, rất giỏi làm bẫy bắt chuột và cả đi săn chuột cũng tài. Ông thợ mộc ấy đã dạy tôi làm bẫy và dạy tôi đi bắt chuột ngoài đồng. Bẫy của ông thợ mộc rất giản dị và cũng rất tài tình. Chúng tôi ra đồng, tìm đường chuột đi, tìm rất dễ. Ở ven bờ ruộng, chỗ nào là đường chuột chạy thì đất nhẵn thín. Chỉ cần đặt bẫy ở đó, lấy cỏ dại ngụy trang, chuột vô ý chạy qua là bẫy sập. Có đêm bắt được hàng chục con chuột đồng to bằng cổ chân béo ngậy. Làm lông, thui như thui chó. Sau đó luộc lên rồi đem ép như ép bánh chưng. Những thứ nước trong thịt chuột chảy đi hết, chuột sẽ không còn mùi hôi chuột nữa. Thịt chuột trắng phau, ăn ngon như thịt gà.

Vậy đấy, Tô Hoài bắt chuột ở cánh đồng hai làng. Tôi cũng bắt chuột ở đấy. Tô Hoài cũng đi theo ngõ Lên rồi đi trên con đường sòi ra cánh đồng hai làng. Tôi cũng được sống trong cái không khí ngoại ô Hà Nội, cái không khí nửa quê nửa tỉnh ấy thật hấp dẫn. Và Tô Hoài đã làm nên một nghiệp văn. Vậy tại sao tôi không cố gắng. Tôi cũng làm được nhà văn như ông chứ nhỉ. Ý nghĩ ấy động viên tôi rất nhiều khi sau này tôi bước vào con đường văn học.» (Trích Nhớ ông Tô Hoài)

«Một trong những kinh nghiệm viết văn của ông, một điểm trong những bếp núc văn học của ông, ông ghi nó ngay trên bút hiệu của ông, đó là: Nhớ sông Tô… Nhớ sông Tô, Tô Hoài muốn bảo chúng ta rằng, mỗi người viết văn phải có một vùng quê, một hậu trường, một sân sau để suốt đời người viết văn có thể đi về, có thể thuộc làu, có thể quan sát sự biến đổi của người cũng như cảnh vật. Cái sân sau của một nhà văn có thể là một ngôi làng, một miền đất, một xí nghiệp, một trường học, một khu phố. Có nhiều nhà văn xây dựng sự nghiệp của mình ở trên nền cái sân sau ấy. Tất cả các nhân vật, tất cả sách của họ đều rút ra từ cái sân sau ấy. Rút cả đời mà vẫn không hết.» (Trích Nhớ ông Tô Hoài)

“Đêm ấy, Trần Dần say. Rượu nói hay Dần nói không biết nữa. Hắn cần một người biết nghe, im lặng nghe, không xen vào nửa lời. Tức là hắn có thể độc thoại. Dần đang cần sự cãi nhau, sự tranh biện với chính bản thân anh. Dần hỏi lại tôi:

  • Cậu không biết làm thơ hả? Đó là sự thiệt thòi cho cậu. Nhưng cũng là may cho cậu. Thơ như thế nào đây? Suy nghĩ nhiều lúc cứ tưởng rằng chúng chống đối nhau quyết liệt và loại bỏ lẫn nhau. Thế nào nhỉ? Tôi muốn thơ nhiều nghĩa mà lại mờ ảo. Tôi muốn một thứ thơ có một nghĩa rõ ràng và kèm theo là hàng nghìn nghĩa khác. Tôi muốn thơ không có vần, rất tự do. Tự do nhưng lại có nhịp rất chắc. Không vần nhưng nhịp nhàng bên trong. Thứ nhịp nhàng tạo nên bởi những cái gì gồ ghề, khúc khuỷu, chối tai, nhức óc, nghĩa là xóc, nghĩa là nhiều cái xóc hợp thành cái êm, nghĩa là êm rất xóc. Tôi thích thơ sáng nghĩa, lại thích cả thơ tối nghĩa. Thơ vừa là ngày vừa là đêm, vừa sáng vừa tối, vừa là tỉnh vừa là mơ. Nó là một nhưng cũng là tất cả. Tôi muốn thơ lấy từ nhịp đập của trái tim dân tộc Việt Nam. Trong đề tài thời sự ấy, tôi sẽ đào, đào mãi cho tới khi gặp được trái tim nhân loại. Một hạt bụi là cả vũ trụ. Một khoảnh khắc là lịch sử của cả thế gian. Lúc này tôi mới xen vào.
  • Tức là anh muốn đám cưới. Đám cưới nhiều điều trái ngược. Trần Dần không đi vào câu nói của tôi. Anh bảo:
  • Người ta nói mình là thằng điên. Ừ thì mình điên, nhưng là người điên tỉnh táo. Đêm hôm ấy, chúng tôi uống rượu đến hai, ba giờ sáng. Tôi quen anh Dần nhiều năm, đây là lần đầu tiên và lần độc nhất tôi thấy anh say.” (Trích Vết cắt) “Ở rừng một vài ngày thì vui, một tháng thì thấy nhớ, một năm thì thấy buồn, nỗi nhớ những cái gì thân quen xa xôi biến thành nỗi cô đơn héo ruột. Nỗi cô đơn thăm thẳm dài dằng dặc khiến người ta muốn thét lên. Ôi chao, thấy thèm khát một cái gì không tên. Cho đến một hôm, đi vào rừng, bỗng dưng anh bắt gặp tiếng người. Lúc đó anh mới bất chợt nhận ra, cái mà anh thiếu, anh đang thèm khát đó là tiếng người. Có hai chị em người thổ từ dưới chân núi Phia Khao đi vào khu rừng rậm ở lưng chừng núi. Họ tìm nơi đốt nương làm rẫy trồng bắp. Người con trai địa chất vội nấp vào sau tảng đá, để được nghe tiếng líu lo của hai người đàn bà kia. Anh phải nấp, vì sợ rằng có tiếng động mạnh thì tiếng cười, tiếng líu lo của hai người kia sẽ tan biến mất. Cũng không thể xuất hiện, vì xuất hiện giống như một cử chỉ hay một bóng hình bạo lực. Tiếng người, tiếng líu lo sẽ giống như con chim e ấp, sẽ vút lên trời bay đi mất. Ôi! Tiếng người! Đó là tiếng thổ chứ không phải tiếng kinh, nhưng dù sao vẫn là tiếng của con người. Nó ríu rít, líu lo như tiếng chim hót, nhưng lại khác tiếng chim rừng mà anh vẫn nghe. Tại sao vậy? Bởi vì tiếng líu lo ấy mang chất người, nó ấm áp, nó gần gũi. Nghe tiếng ấy chẳng hiểu gì nhưng thực ra lại hiểu, bởi vì ta biết đó là giao cảm. Không ra tiếng của chị và em mà là tiếng của mẹ và con. Không hiểu sao anh lại nghĩ đó là tiếng mẹ và con. Phải chăng vì tiếng của mẹ và con có một ngữ điệu riêng, âm sắc riêng. Phải chăng vì người nào cũng có tuổi ấu thơ, ai ai cũng được người mẹ nâng niu, cho nên nghe tiếng ấy là nhận ra liền. Cái âm sắc của tiếng người đã nói với anh như vậy. Cái véo von giòn giã của tiếng người đã nói với anh như vậy. Chưa ai dạy cho anh điều đó, đến hôm nay anh mới hiểu hết cái ý nghĩa của tiếng người. Và giọt nước mắt nóng hổi chợt trào ra, lăn trên đôi gò má phong trần của người địa chất. Anh chậm rãi giơ bàn tay đầy chai của mình lên để lau khô giọt nước mắt cũng rất người của chính anh.” (Trích Tiếng người) “Vấn đề tự học ở người trí thức Việt Nam thời Pháp đô hộ thật đáng là vấn đề để suy ngẫm. Dương Tường là một trường hợp điển hình về chuyện học hành khó khăn do lớn lên trong kháng chiến chống Pháp và nhờ cố gắng vượt qua hoàn cảnh mà trở thành nhà trí thức… Suốt những năm kháng chiến chống Pháp, rồi toàn bộ những năm hòa bình đầu tiên sau 1954, Dương Tường chăm chỉ miệt mài tự học như vậy nên Tường đã tự thu nhận được một kiến thức khá rộng và khá sâu về văn học nghệ thuật. Hơn nữa Tường lại là người quảng giao như tôi đã nói. Những người quen của anh lại là những văn nghệ sĩ tài danh. Họ đã định hướng cho anh (hướng dẫn nên đọc sách nào), đã đào tạo cho anh mà họ không biết, anh cũng không biết. Cuối cùng Dương Tường trở thành một nghệ sĩ độc đáo tự lúc nào anh cũng chẳng hay. Có thể nói cách học của Tường, hay của những người tự học là một cách học độc đáo, cách học vắn tắt. Họ chỉ đọc những sách nào đáng đọc. Họ chỉ nghiên cứu những vấn đề nào họ cần thiết. Cách học đó thật đích đáng, đỡ phí thời gian. Người học theo cách đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu. Người hợp với sách và sách hợp với người. Sách và người đọc gặp nhau theo nguyên lí cộng hưởng. Người đọc đã mang sẵn mầm của sách. Gặp ý tưởng trong sách đồng điệu là lập tức người đọc đắc ý tương tri, nó cộng cảm ngay với sách và rung lên ngay khúc tơ đàn đồng điệu. Học như thế học một biết mười. (Trích Dương Tường) “Tôi cứ nghĩ đến hình ảnh nhà tiểu thuyết như một người nghệ sĩ cân bằng đứng trên một sợi dây mong manh, căng giữa hai đầu là hiện thực và tâm linh. Làm sao cho khỏi ngã. Thiên quá về hiện thực bên ngoài sẽ rơi vào cực báo chí. Thiên quá về cực tâm linh tinh thần sẽ đẻ ra thứ văn khô héo sự sống. Ở trên, tôi đã nói nhiều về thứ hiện thực “đi ngàn vạn dặm”. Đó là hiện thực bên ngoài. Còn có một thứ hiện thực thứ hai, đó là hiện thực bên trong. Nhà tiểu thuyết còn có nhiệm vụ là đi thực tế vào bên trong bản thân mình. Sự nội quan ấy rất quan trọng… Trời đã phú cho người nghệ sĩ như là một cái màng nhạy cảm của xã hội. Chúng ta được tự do hơn những người bình thường, chúng ta không bị gò bó lắm bởi những điều chính thống. Do vậy, chúng ta dễ cảm nhận. Chỉ một cái rét thoảng, chỉ một tia nắng ấm dọi vào là cái màng nhạy cảm ấy đã rung lên. Chính vì vậy chúng ta dễ phát hiện ra những khát khao ẩn ngầm trong ta và ngoài xã hội. Người nghệ sĩ, nếu đúng là một nghệ sĩ, phải nói lên được những điều ẩn ngầm ấy mà vô thức xã hội đã mách bảo cho ta.” (Trích Suy nghĩ về hiện thực trong đổi mới tiểu thuyết) “Tôi vẫn nghĩ việc viết tiểu thuyết giống như việc ta với tay lên trời. Có bao giờ ta với tới được trời xanh. Tuy nhiên, vẫn có người với cao hơn và có người với thấp hơn. Chúng ta đang chạm tới một vấn đề bí ẩn của văn học: đó là tài năng. Chúng ta không thể huấn luyện để làm sản sinh ra tài năng, nhưng ít nhất chúng ta cũng biết được những điều kiện như thế nào thì tài năng dễ phát triển. Tôi luôn thiên về ý nghĩ nhà văn phải tự tạo ra mình, tự sinh nở ra mình. Không ai biết mình hơn là nhà văn biết về bản thân, hắn ta cần cái gì, thiếu cái gì, đi tìm cái gì, hắn ta phải tự biết, phải tự bổ sung những khiếm khuyết, phải chăm chắm đi về hướng mà mình đã chọn. Không ai, ngoài ta, biết giúp ta. Nhà văn phải độc hành đi theo hướng mình đã chọn lựa. Nếu gặp duyên, hắn sẽ đến được đích, nếu không hội đủ được nhân duyên, thể tất hắn phải hi sinh. Nhà văn như kẻ đi săn, cuốn tiểu thuyết hắn cố gắng đạt tới, nó như một con thú dữ vừa nhanh nhẹn, vừa xảo quyệt. Có thể hắn sẽ chết trước khi đến được con thú nhưng cũng có thể hắn thuần phục được con thú dữ.” (Trích Suy nghĩ về hiện thực trong đổi mới tiểu thuyết) “Nguồn của nhà văn gồm hai thứ: cuộc sống và sách vở. Thiếu một trong hai nguồn, khó có thể đi xa. Cuộc sống là nguồn chủ yếu. Sống nhiều và sống sâu sắc, luôn suy ngẫm. Nhà văn phải sống mãnh liệt bằng hết trái tim và khối óc mình. Nó là một cái màng nhạy cảm nhất của xã hội. Nó lại tự cho mình một quy chế tương đối tự do nên xã hội khát khao ở chỗ nào, thừa ở chỗ nào, thiếu ở chỗ nào là lập tức cái màng nhạy cảm ấy rung động ngay để thỏa mãn khát khao của cộng đồng, hoặc bù trừ vào những chỗ thừa thiếu để làm cân bằng hài hòa tinh thần xã hội. Hiện thực, cuộc sống là điều gây tranh cãi nhiều, nhưng dù ở trường phái văn học nào, người ta cũng vẫn phải công nhận sự quan trọng của nó trong văn học, nhất là tiểu thuyết. Ngay cả trường phái tiểu thuyết mới, trường phái xóa bỏ nhân vật, cốt truyện, tâm lí mà chỉ còn để ý miêu tả nhân vật thôi, chẳng qua cũng là cách phủ định hiện thực, vì đã quá chán chường một xã hội quá ư dư thừa, quá ư chóng mặt, quá ư máy móc, vậy nó vẫn liên quan đến hiện thực.” (Trích Vài suy ngẫm về nghề)
mua sản phẩm tại Shopee Mua tại Shopeemua sản phẩm tại TikiMua tại Tikimua sản phẩm tại LazadaMua tại Lazadamua sản phẩm tại TiktokMua tại Tiktok
NHỮNG KỶ NIỆM DỌC ĐƯỜNG ĐỜI – Thanh Quế (tập hồi ức và chân dung) - Trung tâm Nghiên cứu Quốc Học Cuốn sách gồm gần 50 chân dung văn học, viết về các nhà
Tên Sách - Văn học trung đại Việt Nam tập 1 Tác giả: GS.TS. Lã Nhâm Thìn , PGS.TS. Đinh Thị Khang, PGS.TS. Vũ Thanh Một nền văn học rực rỡ kéo dài gần nghìn
Tuyển chọn 141 bài Tựa, bạt, đề dẫ chữ Hán tiêu biểu, của các tác gia Việt Nam thời phong kiến về quan niệm lý luận, sáng tác văn học, nghệ thuật cổ điển  (trong
Lịch sử văn học thế giới (tập 3) - BÌA CỨNG Tập thứ ba bao gồm lịch sử văn học thế giới từ cuối thế kỷ XII hoặc đầu thế kỷ XIV đến thế kỷ
Thơ Nguyễn Đề - Tuyển THƠ ĐI SỬ NGUYỄN ĐỀ: HOÀNG HOA ĐƯỜNG ẤY BIẾT BAO NHIÊU TÌNH Từ năm 1995, Tuyển tập thơ chữ Hán Nguyễn Đề do Nguyễn Thị Phượng chủ biên được
Giáo sư Mai Quốc Liên, nhà văn, nhà khoa học luôn nhiệt huyết với đời NGHIÊN CỨU VĂN CHƯƠNG SUY NGẪM THỜI SỰ   Mai Quốc Liên sinh ngày 8/6/1940 ở xã Điện Phước, huyện
Lãng Mạn - Giải Mã Thơ Tình Solomon ------------   Cuốn tiểu luận phê bình của Mục sư Ngô Duy Cường phân tích những câu thơ tình Nhã Ca của Vua Solomon với góc nhìn
Trong cuốn sách này, nhà phê bình văn học Vương Trí Nhàn đã phác họa chân dung của 12 văn sĩ, thi sĩ: “Xuân Quỳnh, cuộc đời để lại trong thơ”, “Lưu Quang Vũ và
Không xiềng xích gông cùm nào có thể trói buộc ta trừ phi ta sợ hãi nó! Có thể nói đây chính là tư tưởng chủ đạo của Aung San Suu Kyi, người phụ nữ
Sách - Trò Chơi Của Trẻ Em Ở Bắc Kỳ Tác Giả: Ngô Quý Sơn “Ngoài một số chỉ dẫn được R. P. Cadière đưa ra vào năm 1902, G. Dumoutier vào năm 1907, Nguyễn
Trăm năm một thuở - Giáo sư - Nhà giáo nhân dân - Nhà lý luận - Phê bình văn học Lê Đình Kỵ  
NGƯỜI MỸ DA ĐEN TRONG BẢN ĐỒ VĂN HỌC MỸ Công trình này sẽ phác thảo hình ảnh người da đen trong văn học Mỹ từ ngày đầu lập quốc đến hết thế kỷ XX
Bạn có bao giờ để ý đến vai trò của sông nước trong đời sống tinh thần và vật chất của người Việt không? Đi trên bờ mà vẫn dùng lặn lội - lặn lội
Tập sách này là một phần rất nhỏ - nếu không muốn là gợn sóng của các công trình về sử học, văn học Việt Nam từ thế kỉ XVI đến giữa thế kỉ XX
"Thi nhân và thiền nhân" cho thấy thiền thơ qua sự phóng thích bản ngã, và thơ thiền là lúc phàm phu nhón tay vốc được linh tự nơi chân như khi vọng tưởng bỗng
Lục Vân Tiên Và Những Luận Đề Về Nguyễn Đình Chiểu Truyện Nôm Lục Vân Tiên (ra đời khoảng năm 1854 lúc Nguyễn Đình Chiểu 32 tuổi , bản Nôm khắc in sớm nhất hiện
Tiếng Việt Giàu Đẹp - Tình Ca Tiếng Nước Ta “Trước mắt các bạn là một ‘Kính vạn hoa’ lấp lánh huyền ảo kỳ thú về tiếng Việt, là một bản ‘tình ca’ hai chương
Với phương châm “chỉ nói đến các bạn làng văn mà tôi đã được hân hạnh quen biết nhiều”, những gương mặt văn sĩ tiền chiến được nhà thơ Nguyễn Vỹ khắc họa chân dung,
TRUYỆN KIỀU Ở NAM BỘ “Tiếng nào đã làm được văn không phải là tiếng tầm thường, người nào đã hay về văn cũng không phải là người tầm thường, đất nào đã có người
Bộ Bạn Văn Bạn Mình tuyển chọn những cuốn chân dung văn học đặc sắc. Từ cuốn sách phê bình văn học đầu tiên viết bằng chữ Quốc ngữ, tới những cuốn sách có tư
Không còn 24 giờ một ngày giam mình trong căn khám tăm tối của CIA nữa, Gibson giờ đã có thể nằm ườn tắm nắng trên bãi biển rực rỡ ánh vàng của Albufeira, Bồ
Lãng Mạn - Giải Mã Thơ Tình Solomon ------------   Lãng Mạn - Giải Mã Thơ Tình Solomon Cuốn tiểu luận phê bình của Mục sư Ngô Duy Cường phân tích những câu thơ tình
Tên tác phẩm: Con gái - Fille Thể loại: Văn học Pháp;  Số trang: 260 trang; Khổ: 14x21cm Tác giả: Camille Laurens; Dịch giả: J.B Giá bìa: 132.000 đồng Mã ISBN: 978-604-472-061-6 Nhà xuất bản
Về quyển Sự tích và Nghệ thuật hát bộ của Đoàn Nồng: Ở đây, tác giả Đoàn Nồng mạnh dạn nêu lên ý kiến cá biệt của mình về tên gọi của loại hình Hát
Cuốn Sách Văn Học Hay- Công Tử Mồ Côi Mồ côi cha từ khi còn nhỏ, Cedric Errol sống nương tựa cùng mẹ trong một ngôi nhà nhỏ giữa con phố yên tĩnh ở New
Xứ tháng Mười là thế giới linh hồn của riêng Bradbury, nơi định cư của những nỗi kinh hoàng và ma quái ẩn khuất thật sâu trong mỗi chúng ta. Ở xứ ấy có chiếc bình
  “Nhằm thực hiện Nghị quyết của Trung ương Đảng về việc bảo tồn và phát huy di sản văn hóa dân tộc, Khoa Văn học, Trường Đại học Khoa học Xã hội Nhân văn,
Với Chân dung văn học, nhà văn Nguyễn Tuân vẫn luôn là cây bút hết mực tài hoa, trân trọng chữ nghĩa. Ông thường vận dụng con mắt tinh tường về cả điện ảnh, hội
Những con đường, cách thức, phương tiện hay những góc độ tiếp cận khác nhau chẳng qua cũng chỉ nhằm phục vụ cho mục đích hướng tâm, đó là tiếp tục khám phá, khẳng định
- Bút máu là tập truyện ngắn đặc sắc trong cuộc đời năm chục năm cầm bút của Vũ Hạnh. Bút máu là tuyên ngôn của tác giả về văn chương nghệ thuật. Mười hai truyện ngắn
“Sức mạnh của vết thương” là tập tiểu luận phê bình mới nhất của nhà lý luận phê bình Hoàng Thụy Anh được phát hành đầu năm nay. Hoàng Thụy Anh được biết đến là
Pragmatism bao gồm tám bài giảng được ông trình bày tại Học viện Lowell ở Boston vào tháng Mười một và Mười hai 1906, và rồi được trình bày lại tại Trường Đại học Columbia vào
Tác giả: Trần Đăng Suyền Kích thước: 14.5 x 20.5 cm Đối tượng: Học sinh, sinh viên, giáo viên, các nhà nghiên cứu Phiên bản: Bìa mềm (120.000) và bìa cứng (150.000) Số trang: 310
Tổng tập Văn học dân gian Nam Bộ - Vè Nam Bộ - TẬP 3 - Quyển 1  
“Trong khi phác họa quỹ đạo phía trước của văn học so sánh, một cách để xác định vị trí của chúng ta là nhìn về lại quá khứ”. Nhà văn học so sánh Hoa
Trên cơ sở phân tích, đánh giá bước đầu văn xuôi Nam bộ từ góc nhìn phê bình sinh thái, cuốn sách Phê bình sinh thái với văn xuôi Nam bộsẽ góp phần làm sáng
Tứ Thư Đại Học - Trung Dung - Luận Ngữ - Mạnh Tử là cuốn sách không thể thiếu trong tủ sách của các sinh viên nhất là sinh viên Hán Nôm và cả những
Nhà văn và Cuộc sống số 14 - Hội Nhà Văn Việt Nam Đầu lời Ban biên tập chúng tôi xin gửi lời chúc Tết Nhâm Dần tri ân tới tất cả bạn đọc, các
Nhà văn và Cuộc sống số 19 - Hội nhà văn Việt Nam Đảm nhận vai trò Tổng Biên tập Nhà Văn & Tác Phẩm, nhà thơ Trần Đăng Khoa nêu lý do đổi tên
Giới thiệu sách Tiếng Việt Giàu Đẹp - Tình Ca Tiếng Nước Ta - Gía bìa: 145.000vnđ “Trước mắt các bạn là một ‘Kính vạn hoa’ lấp lánh huyền ảo kỳ thú về tiếng Việt,
Tạp chí Nhà Văn và Cuộc Sống Đảm nhận vai trò Tổng Biên tập Nhà Văn & Tác Phẩm, nhà thơ Trần Đăng Khoa nêu lý do đổi tên tạp chí “điều cần đặt ra
Tuyển tập Ba mươi năm Đổi mới nghiên cứu Văn học, Nghệ thuật và Hán Nôm: Thành tựu - vấn đề - Triển vọng là tập hợp của những nghiên cứu mới nhất trong lĩnh
Mấy Vấn Đề Tư Tưởng Lý Luận Văn Nghệ Việt Nam Thời Trung Cận Đại Thế Kỷ X - XIX (Bìa Cứng) Tư tưởng lý luận văn nghệ Việt Nam thời trung đại, tức là
1. Giáo Trình Văn Học Trung Đại Việt Nam - Tập 1   Nội dung gồm có: Chương 1: Khái quát văn học trung đại Việt Nam Chương 2: Văn học thế kỉ X- thế
Tên đề tài: Sách - Văn Học Nga Tác giả: Chủ biên Đỗ Hải Phong - Hà Thị Hoà Tái bản năm 2025 Khổ sách: 17x24cm Nhà xuất bản: Nhà xuất bản Giáo dục Việt
Tiếng Việt - Văn Việt - Người Việt   Tập sách Tiếng Việt - Văn Việt - Người Việt tập hợp một số bài vở được đăng rải rác trên báo chí từ 1982 đến
Hai số phận. “Hai số phận. Hai con người sống hai thế giới khác biệt. Nhưng định mệnh đã dẫn họ đến cùng một kết thúc đầy kịch tính.” Cùng sinh ra trong một ngày,
Thông tin xuất bản: - Tên sách: Giọt nước thầm giữa những thời đại thi ca - Tác giả: Khuất Bình Nguyên - Thể loại: Chân dung văn học - Khổ sách: 16 x 24
Sách Alain - Đoản luận văn chương Nhà xuất bản Hội Nhà Văn Nhà phát hành : Công Ty TNHH Văn Hóa Đông Tây Năm xuất bản : 2023 Tác giả : Alain Người dịch : Đinh Trần Phương Số trang : 282 Khổ : 12.8 x 19.5cm Trọng lượng : 500gr ISBN : 9786049679469   Trong pho tàng sáng tác của Alain (Émile-Auguste Chartier), bộ sưu tập "propos" của ông là những tác phẩm được công chúng biết đến nhiều nhất. Chúng là những bài viết ngắn, đề cập đến phạm vi rất rộng nhiều chủ đề khác nhau: Về Chính trị, Về Tôn giáo, Về Giáo dục, và Văn chương. “Propos” là một thể loại do Alain tạo ra. Từ “propos” ngụ ý một gợi ý, một đề xuất, hay đơn giản là một quan điểm. Phong cách của “propos” thể hiện quá trình phản hồi giữa tâm trí và sản phẩm; ở đây, nghĩ và viết phụ thuộc lẫn nhau, và những gì được viết ra không đơn thuần chỉ để ghi chép lại dòng ý nghĩ sau sự việc. Nằm trong chuỗi những “propos” của Alain, theo sau Propos sur l'éducation, 1932, đã được dịch tiếng Việt với tựa về Đoản luận về Giáo dục, Xuất bản Khác tiếp tục giới thiệu sách Propos de littérature, 1934 với tựa Đoản luận: Văn chương. Trong Đoản luận: Văn chương, Alain phân tích, bình luận, đối thoại với những kiệt tác của mọi thời đại, từ Dante đến Proust, Rabelais, La Fontaine, Molière, Goethe hay Stendhal. Từ trang này sang trang khác, tác giả đặt ra câu hỏi về ý nghĩa của sử thi, bi kịch, tiểu thuyết và thơ ca.  
Văn chương Việt Nam thời hiện đại, có nhiều cặp vợ chồng cùng viết văn. Cố nhà văn, thi sĩ Hoàng Phủ Ngọc Tường và cố nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ là một trong
Hiện nay, trên văn đàn muốn tìm hiểu về thời kỳ văn học Sài Gòn 1954-1975 chủ yếu có một vài quyển phác họa toàn cảnh văn học Sài Gòn, một vài quyển viết về
Tập sách này là một phần rất nhỏ - nếu không muốn là gợn sóng của các công trình về sử học, văn học Việt Nam từ thế kỉ XVI đến giữa thế kỉ XX
Cuốn sách được hoàn tất năm 1974 và xuất bản lần đầu tiên vào năm 1975, do những điều kiện thực tế tại thời điểm ấy nên việc phát hành gặp nhiều hạn chế. Lần
Với phương châm “chỉ nói đến các bạn làng văn mà tôi đã được hân hạnh quen biết nhiều”, những gương mặt văn sĩ tiền chiến được nhà thơ Nguyễn Vỹ khắc họa chân dung,
“Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, mọi chuyện chính yếu của đời tôi đều xảy ra ở nơi này và tôi viết bằng hồi ức về Hà Nội xưa cũ, tuổi trẻ
Trong lịch sử văn chương thời Nguyễn, các vua Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức đều là những tác giả lớn với rất nhiều trước tác. Tổng số lượng thơ của ba vị vua này
Quyền Tách Khỏi Đám Đông Niềm hạnh phúc đến từ việc bình thản bỏ cả những tham vọng của khối óc, lẫn sự bận bịu của trái tim Chúng ta đều bị mắc bẫy bởi
Logic Khó Lý Giải Của Đời Tôi   Sal bước vào năm cuối trung học với cảm giác bất ổn mà cậu chưa từng trải qua trong những năm trước đây. Cảm giác ấy bắt
THÔNG TIN CHUNG: Đảo mộng mơ Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh Minh hoạ: Đỗ Hoàng Tường Kích thước: 13,5 x 20,5 cm Số trang: 256 Hình thức: Bìa mềm Giá bìa: 75.000đ Mã ISBN: 978-604-1-19872-2
Trang đầu 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 Trang cuối
👁️ 195 | ⌚2025-10-01 07:53:11.592
Video Youtube
Video Youtube
Video Youtube
Video Youtube
Video Youtube
Video Youtube

QC Shopee
NÓI LUÔN CHO NÓ VUÔNG - Steve Harvey - Trần Mạnh Hà dịch - (bìa mềm) - Giá bìa: 108.000đ Sau thành công choáng váng của Cư xử như đàn bà, suy nghĩ như đàn ông,
Cẩm nang hướng dẫn hoàn chỉnh và đơn giản nhất dành cho bạn trẻ bắt đầu học lập trình Ngôn ngữ lập trình Scratch đặc biệt phù hợp cho bạn trẻ mới học, vì tính
Em Có Biết? - Hà Mã Không Biết Bơi Và Vô Vàn Sự Thật Kỳ Thú Khác! Em có biết rằng thực ra hà mã không biết bơi? Cuốn sách khoa học hài hước này
Công ty phát hành NXB Trẻ Tác giả Robin Sharma Ngày xuất bản 07-2014 Kích thước 13 x 20 cm Nhà xuất bản Nhà Xuất Bản Trẻ Loại bìa Bìa mềm Số trang 272 Điều
Bài Tập Bổ Trợ Và Nâng Cao Tiếng Anh Lớp 6 - Tập 1 (Có Đáp Án) Cuốn sách được chia thành các đơn vị bài học bám sát chương trình mới nhất của Bộ
Sách - Hướng Dẫn Nói Và Viết Văn Biểu Cảm - Tự Sự - Thuyết Minh Lớp 7 - HA Trong chương trình Giáo dục phổ thông tổng thể 2018, ở môn Ngữ văn lớp
Hàng triệu người quanh ta đang che giấu một bí mật “tày đình”: họ mắc chứng lo âu xã hội! Nếu bạn là một trong số họ, hẳn bạn đã bị tấn công bởi hàng
Nghệ Thuật Xử Thế - Cùng Dale Carnegie Tiến Tới Thành Công
Ba người thầy vĩ đại (Tái bản) ------------   “Tôi đã nếm trải nhiều thất bại trong hành trình đi qua những tháng ngày của mình. Thế nhưng, mỗi chướng ngại cuối cùng đều lại
Genz Trong Kỷ Nguyên Số - Định Hướng Tương Lai Như Thế Nào? Bởi vì khi ai đó đang chơi, tôi đang đọc cuốn sách này! Cuốn sách là câu chuyện thành công và thất
Túi Khôn Nho Nhỏ Của Nhân Loại Về Cuộc Sống - Tập 2 Sách đề cập đến nhiều phương diện chủ yếu của cuộc sống như: tình cảm gia đình, tình bạn, cống hiến; sự
Cửa Hàng Tiện Lợi Cuộc Đời “Tất cả chúng ta đều đặc biệt, có thể chất giọng không hay nhưng khả năng diễn đạt rất tốt; có thể không đẹp nhưng có thể tạo cho
Việc khó làm trước - Thành thục khả năng tự chủ VIỆC KHÓ LÀM TRƯỚC – THÀNH THỰC KHẢ NĂNG TỰ CHỦ Bạn có bao giờ trì hoãn những việc quan trọng chỉ vì chúng
Nhà xuất bản Phụ nữ Việt Nam vừa xuất bản tập sách của tác giả Lê Dương Thể Hạnh - Lặng thầm đưa khách sang sông. Sách đem lại ngọn lửa ấm và thắp sáng
Được mệnh danh là “người chữa bệnh bằng văn chương”, bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc không chỉ là “người nhà” của Phương Nam với các ấn phẩm liên tiếp gần đây như: Thiền & Sức
Lữ khách rong ruổi, Thương nhân thời thượng, Nhà chinh phạt Đại Tây Dương, Quý ông giàu sang, Kẻ kiết xác lụi bại, Gã đàn ông râu quai nón… Họ có sáu người - sáu
GIỚI THIỆU Ba Người Thầy Vĩ Đại “Tôi đã nếm trải nhiều thất bại trong hành trình đi qua những tháng ngày của mình. Thế nhưng, mỗi chướng ngại cuối cùng đều lại chính là
Tóm tắt nội dung: Nếu đã đọc “Bên sông Ô Lâu” thì nhất định bạn nên đọc “Về Huế ăn cơm”,  để được thêm lần nữa qua những trang văn vừa mộc mạc gần gũi,
Ba Người Thầy Vĩ Đại (Tái Bản) ------------   Ba Người Thầy Vĩ Đại “Tôi đã nếm trải nhiều thất bại trong hành trình đi qua những tháng ngày của mình. Thế nhưng, mỗi chướng
Ba người thầy vĩ đại (Tái bản) ------------   “Tôi đã nếm trải nhiều thất bại trong hành trình đi qua những tháng ngày của mình. Thế nhưng, mỗi chướng ngại cuối cùng đều lại